Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Đóng

Nghi lễ chính thức thành Thánh đồ 'Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ'

(VTC News) -

Hứng 10 gáo nước giội xuống đầu, cùng lắng nghe những lời cầu nguyện của Chấp sự trong sào huyệt... PV VTC News thành Thánh đồ "Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ".

Làm phép Baptem ghi tên vào nước Thiên Đàng 

 

Kết thúc bài học online thứ 10 về nội dung được chép trong Kinh Thánh của Hội Thánh này, tôi chuẩn bị sẵn cho mình một “tâm hồn đẹp” tham dự phép Baptem vào một ngày đầu tháng Năm, mà theo như lời họ nói, để được biên tên mình vào cái gọi là sách Sự sống trên nước Thiên Đàng.

Một buổi tối trong kỳ nghỉ lễ 30/4 - 1/5, tôi nhận được tin nhắn của Thơm (người chăm sóc tôi những ngày học Kinh Thánh) cho biết vào ngày thứ Năm (4/5) sẽ diễn ra Lễ Vượt qua.

Để được tham dự Lễ Vượt qua mỗi năm chỉ có một lần này thì cần phải chịu phép Baptem trước nên tôi chỉ còn ngày thứ Tư để thực hiện việc đó. Bởi, trong ngày Lễ Vượt qua sẽ không làm phép Baptem.

 

“Em thật sự mong chị cùng chúng em giữ Lễ Vượt qua, được nhận ấn của Đức Chúa Trời bảo vệ sự sống”, Thơm nhắn.

Các tin nhắn đều được trao đổi qua Telegram là ứng dụng được tổ chức này dùng để giao lưu, trao đổi, thông tin với nhau. Để được tham dự Lễ Vượt qua mỗi năm chỉ có một lần này thì cần phải chịu phép Baptem trước nên tôi chỉ còn ngày thứ Tư để thực hiện việc đó. Bởi, trong ngày Lễ Vượt qua sẽ không làm phép Baptem.

Tối 3/5, Thơm đón tôi dưới sảnh chung cư. Sáng sớm hôm sau, hai chị em lại di chuyển sang một khu khác để học luật pháp của Đức Chúa Trời, bài học tôi còn “nợ”.

Cánh cửa tầng 7 một khu chung cư ở Hà Đông vừa mở, một phụ nữ trạc ngoài 20 tuổi hồ hởi chào hỏi chúng tôi. Bài học về luật pháp Đức Chúa Trời theo như chị Thơm nói, thực chất là khuyên răn tôi kiêng ăn đồ huyết (cả sống và chết), của cúng thần tượng, thú vật chết ngộp (ngạt).

“Chúng ta được ăn gì và không ăn gì là Đức Chúa Trời xem chúng ta có vâng phục Ngài hay không. Đồ thờ cúng ở chùa toàn được cho đi, người ở chùa không ăn bao giờ”, Thơm nói.

 

Chị Thơm cũng lấy ví dụ để chỉ cho tôi thấy việc không nên thắp hương. Chị ta nhấn mạnh, thắp hương là theo truyền thống. Trước đây, người dân nước ta cũng theo truyền thống mà đi xe ngựa, mặc khố, vậy tại sao bây giờ không giữ truyền thống đó. Vì thế, việc thắp hương cũng nên bỏ.

Tôi gật gù rồi bỏ ngoài tai những lời của Thơm mà theo chị ấy nói, đó là lời răn của Đức Chúa Trời. Bởi, thực chất những lý lẽ đó hoàn toàn không thuyết phục, cũng chẳng đúng với thực tế.

“Xong rồi, chuẩn bị đi làm lễ Baptem nào”, Thơm hồ hởi gấp máy tính lại rồi chuẩn bị đồ đạc đưa tôi đi sang khu chung cư khác.

Trước khi đi, chúng tôi được cô gái ra mở cửa và tặng hộp xôi rồi không quên dặn ăn hết vì đây là đồ ăn Cha Mẹ ban tặng và ăn sẽ được nhận phước của Cha Mẹ.

 

Căn phòng rộng lớn ở tầng 23 một khu chung cư tại Hà Đông mở ra. 3 người phụ nữ ăn mặc lịch sự đi ra, cúi người rồi bắt tay chúng tôi. Tất cả đều nói câu: “Xin chào - Chúc phước nhiều”. Lúc này ở ngay cửa ra vào, một bác lớn tuổi đang được người đàn ông trung niên sấy tóc. Tôi được một "Thánh đồ" rỉ tai: “Bác ấy vừa làm phép Baptem xong”.

Sau khi biết tôi là người được làm phép Baptem hôm nay, một phụ nữ mỉm cười, giọng nhẹ nhàng chúc mừng nhưng cũng không quên bảo: “Không tham dự được Lễ Vượt qua ngày mai thì phải một năm sau mới lại có và không biết còn cơ hội không”.

Trong lúc chờ đợi để được “khai sinh về phần linh hồn”, chị Thơm dẫn tôi đi tham quan căn chung cư mà theo ngôn ngữ của Hội Thánh thì đây chính là Sion. Trên bức tường đối diện nơi tôi đứng là hình bầu trời xanh ngắt, điểm thêm vài đám mây. Gần đấy, một người đàn ông đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.

Thấy tôi say sưa nhìn ngắm phong cảnh từ tầng 23, chị Thơm nói, Sion được chọn đặt ở tầng trên cao để gần Đức Chúa Trời hơn, các anh chị em sinh hoạt cũng tiện.

Theo bật mí của Thơm, trước năm 2018, mỗi Sion đều rất đông người tới sinh hoạt, thờ phượng. Tuy nhiên, sau đó, mỗi điểm nhóm chỉ sinh hoạt 10 - 20 người và thờ phượng tại nhà của các anh chị em.

Dấu mốc năm 2018 chính là thời điểm báo chí đăng tải hàng loạt bài viết bóc mẽ những mánh khóe, chiêu trò của tổ chức này. Lực lượng chức năng sau đó cũng vào cuộc, nhiều tụ điểm bị lật tẩy và giải tán, "Thánh đồ" cũng rời đi không ít.

Thơm cũng không quên chia sẻ cho tôi về cách gọi khi bước chân vào Sion, mọi người đều gọi nhau là chị em hoặc anh em dù người đối diện mình là vợ chồng, con cái hay người đã 80 - 90 tuổi vì không phân biệt địa vị, vai vế hay lứa tuổi, mối quan hệ. Cách gọi này theo lý giải của họ, vì tôi và họ cùng là con cái của Đức Chúa Trời.

 

Khi ra ngoài, để tránh sự soi mói của mọi người thì vẫn phân biệt lứa tuổi, địa vị, mối quan hệ mà xưng hô như bác - cháu, mẹ - con… nếu không “người lạ lại bảo mình mất lịch sự”.

“Trước đây em và bạn thân thường gọi nhau là mày - tao nên khi cùng trở thành "Thánh đồ", để gọi nhau là chị em cũng phải mất một thời gian. Việc không có thói quen ngôn ngữ, nhưng vì Cha Mẹ ban cho cần thay đổi sẽ thay đổi được”, chị Thơm chia sẻ.

Khi chúng tôi đang trò chuyện, nhóm người đã được làm phép Baptem xong bước tới khu vực có hình bầu trời để chụp ảnh. Một "Thánh đồ" nói với tôi rằng, đây là “ca sinh 4” vì cả 4 người cùng Baptem trong một ngày.

Thấy tôi chưa hiểu, "Thánh đồ" này giải thích thêm, khi được làm phép Baptem xong thì hôm nay là ngày tôi được sinh ra, là ngày sinh thực sự về mặt linh hồn.

Nhóm người chụp hình xong và từng người trao cho nhau cái bắt tay cùng câu nói “Chúc phước nhiều”, tôi được mời vào một căn phòng, phép Baptem bắt đầu.

 

 

Một người đàn ông với gương mặt thân quen, từng xuất hiện nhiều lần trên sóng truyền hình ngồi đối diện tôi, phía trước là tờ giấy để ghi thông tin cá nhân người được làm phép Baptem.

Cũng giống như phong cách ăn mặc của những người khác trong tổ chức, người này mặc vest, nụ cười luôn thường trực trên môi. Theo tiết lộ, người đàn ông này là Chấp sự, một chức vụ khá cao trong Hội Thánh. “Mỗi người chỉ được một lần làm phép Baptem”, người này cười và bảo.

Sau đó, các thông tin cá nhân của tôi như: họ tên, số điện thoại, ngày tháng năm sinh, thời gian học Kinh Thánh, tôn giáo đang theo… cũng được người đàn ông ghi chép lại cẩn thận. Thậm chí, thông tin người dẫn dắt cũng được yêu cầu khai báo.

Xong xuôi, tôi được đưa cho bộ đồ màu xanh đã chuẩn bị để thay trước khi làm nghi thức giội nước.

Bên trong nhà vệ sinh của căn phòng này, một xô nước ấm được đặt sẵn chờ tôi. Tôi được người đàn ông yêu cầu quỳ trên sàn rồi dùng ngón tay thử độ ấm của nước. Tất cả công đoạn hoàn tất, nghi thức giội nước bắt đầu. Bên ngoài, người của tổ chức trùm khăn trắng, đứng cầu nguyện.

Điệp khúc “Chúc phước nhiều” một lần nữa vang lên. Khi xác nhận tôi đồng ý tham gia phép Baptem, người đàn ông này dặn dò: “Khi tôi cầu nguyện chị đáp Amen. Xin mời chị chắp tay, nhắm mắt lại”.

Nói rồi, người này dùng chất giọng sang sảng để cầu nguyện, bắt đầu nghi thức giội nước cho tôi:

“Đức Cha là Gie-Ho-Va Đức Chúa Trời, Đức Con là Giesu Christ, Đức Thánh Linh là An Xang Hồng Đức Chúa Trời, nhân danh quyền năng của 3 vị thánh nhất thể là Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh, con xin làm phép Baptem cho con gái này.

Vậy cầu xin Cha làm tan mọi tội lỗi suốt đời của con gái này và làm cho linh hồn của con gái này được phục sinh trong sự sống mới như Đức Chúa Giêsu đã phục sinh trong ngày thứ ba.

Mọi lời cầu nguyện đều nhân danh đấng Christ An Xang Hồng Chí Thánh mà cầu khẩn”.

 

Một gáo nước được trực tiếp giội xuống đầu của tôi. Người đàn ông này lại dõng dạc đọc lớn những lời cầu nguyện. Lời đọc vừa dứt, khoảng 10 gáo nước lần lượt được giội xuống đầu tôi.

Lời cầu nguyện một lần nữa lại vang lên: “Lạy Đức Chúa trời Cha Chí thánh và thiêng liêng bởi nhân danh Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh, con đã làm phép Baptem cho con gái này rồi.

Vậy từ bây giờ, cầu xin Cha làm cho tên của con gái này được biên vào sách Sự sống trên trời và làm cho tên ấy được chói lói rực rỡ đời đời.

Cầu cho Cha ban cho con gái này đầy rẫy năng lực thánh linh để đảm nhiệm được sứ mạng của Đấng tiên tri…”.

Tôi từ từ mở mắt trong tiếng “Chúc phước nhiều” và tiếng vỗ tay của mọi người. Cũng giống như những người khác, tôi ra ngoài thay lại bộ quần áo mình mặc trước đó, sấy tóc và tiếp tục bước trở lại căn phòng.

 

Tôi được đưa cho chiếc khăn trắng trùm đầu, ngồi nhắm mắt lại trên ghế. Người đàn ông ăn mặc lịch sự lúc nãy tiến tới, đặt tay lên đầu tôi rồi lại dõng dạc đọc lớn lời cầu nguyện với ngụ ý, đã làm phép Baptem cho con gái này rồi, vậy từ bây giờ cầu xin Cha lấy con gái này làm con cái…

Lời cầu nguyện kết thúc, trước mắt tôi là chiếc bánh nhỏ và cốc rượu nho màu đỏ.

Nhìn cốc rượu nho để trên bàn, trong lòng có đôi chút nghi hoặc nhưng tôi nhớ tới lời của các "Thánh đồ" đã ra khỏi tổ chức này từng chia sẻ, cốc rượu nho đó hoàn toàn bình thường, không có vấn đề gì mà vấn đề nằm ở những lời “thao túng tâm lý” của các thành viên trong Hội Thánh.

 

Lúc này, tôi trấn tĩnh lại và tiếp tục nghe lời cầu nguyện của người đàn ông lúc nãy để “xin Đức Chúa Trời ban phước”.

Người này dõng dạc nói những lời bí hiểm: “… Bây giờ, cầu xin Cha làm cho bánh và rượu nho này trở thành thịt và huyết của đấng Christ theo như lời hứa của Ngài và chúng con là những người tin vào lời hứa đó nên ăn bánh và uống rượu nho này. Vậy cầu xin Cha làm cho chúng con đồng một thân thể với Đức Chúa Trời là Đấng sống để chúng con cũng được sự sống đời đời, cũng ban cho đức tin để chúng con thắng được cho tới cuối cùng…”.

Sau đó, người đàn ông tự tay chia bánh và rượu nho làm đôi để bản thân và tôi cùng tin và ăn, uống hết.

“Đến đây xin chúc mừng chị đã trở thành con gái của Đức Chúa Trời”. Rượu nho vừa uống xong, người này cười và nói, đồng thời không quên dặn dò tôi hãy thực hiện theo những sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời, tham dự lễ thờ phượng vào tối thứ Ba và ngày Sabat thứ Bảy cũng như tham dự Lễ Vượt qua vào ngày hôm sau.

 

Trước khi rời Sion ra về, tôi được chị Thơm dự định dẫn vào một căn phòng để cảm tạ Cha Mẹ. Nhưng như chợt nhớ ra tôi không mang tất nên Thơm bảo tôi ngồi xuống ghế, trùm khăn lại rồi cầu nguyện, chào Cha Mẹ, xin Cha Mẹ ban phước để đi đường bình an.

Chiếc khăn trắng đội đầu được chị Thơm bảo tôi phải giữ cẩn thận và tốt nhất nên luôn mang theo bên mình, nhưng không nên để người khác nhìn thấy.

Trong những cái bắt tay cùng lời “Chúc phước nhiều”, chúng tôi rời Sion để sẵn sàng cho buổi Lễ Vượt qua vào ngày 4/5.

Trước khi tham dự Lễ Vượt qua, tôi được người chăm sóc gửi cho một thông báo những điều hệ trọng. Theo đó, trong ngày này tuyệt đối không được uống rượu bia, cần chuẩn bị lễ vật cho Lễ Vượt qua trước khi đến (phong bì trắng được để sẵn tiền trong đó, không quy định mà tùy theo điều kiện kinh tế của mình), mang theo khăn lau chân, tất mới để thay sau khi rửa chân…

 

Không chỉ nhận được thông báo, tôi còn nhận được tin nhắn, điện thoại nhắc nhở của những người trong Hội Thánh này. Họ dặn tôi tắm trước khi tới Lễ Vượt qua, mặc trang phục sạch sẽ, dạng đồ công sở, nếu có vest thì càng tốt, hoặc mặc váy phải quá đầu gối.

Theo một tiết lộ khác, nên mặc áo đồng màu và mặc áo màu càng sáng tới Sion sẽ càng nhận được nhiều phước lành mà Cha Mẹ ban cho.

 

Hơn 16h ngày 4/5. Tôi tới Sion là một căn chung cư ở Yên Sở (Hoàng Mai, Hà Nội) để nghe chị Thái - một trong ba người giảng Kinh Thánh cho tôi - nói về cách cầu nguyện, thờ phượng, dâng lễ vật cùng văn hóa Sion.

Khi ngước nhìn lên trần nhà căn chung cư một lần nữa tôi thấy hình của bầu trời xanh được điểm bởi đám mây trắng. Một chiếc tivi lớn đặt ngay trước hàng ghế ngồi để phát hình ảnh và các bài chia sẻ về Đức Chúa Trời hay phần lời bài ca tán dương…

Trước khi bắt đầu buổi học lời, chị Thái khẽ hỏi tôi xem đã báo với người nhà là đi có việc hay chưa. Thấy tôi xác nhận “đã báo”, chị mỉm cười.

Khoảng 1 tiếng sau, 2 nam thanh niên ăn mặc lịch sự lần lượt xuất hiện. Sau đó thêm 2 người nữ khác - một già, một trẻ. “Xin chào. Chúc phước nhiều” cùng cái bắt tay vẫn là những câu nói và hành động quen thuộc khi "Thánh đồ" gặp nhau. Nam bắt tay nam, nữ bắt tay nữ, nam nữ không bắt tay nhau mà đứng xa khoảng 1 mét, hơi cúi người rồi chào nhau bằng câu “Chúc phước nhiều”.

 

Trong Lễ Vượt qua, tôi được thông báo cùng một chị em khác, người chưa từng dự kỳ lễ này, sẽ được rửa chân, ăn bánh và uống rượu nho. Trong đầu tôi mường tượng, là “chị em” chắc hẳn còn trẻ hoặc hơn kém mình vài tuổi nhưng khi “chị em” ấy xuất hiện, tôi mới vỡ lẽ, người phụ nữ này cũng xấp xỉ tuổi mẹ mình.

Theo chia sẻ của chị Thái, chúng tôi đến Sion là để gặp anh chị em, dâng thờ phượng nhưng ý nghĩa sâu sắc, cao cả như lời truyền dạy là đến Sion để gặp Đức Chúa Trời.

“Các anh chị em khi gặp nhau về phần linh hồn nên gọi là anh em, chị em chứ không cần hỏi tuổi tác. Nhưng chúng ta chỉ gọi anh em, chị em trong không gian Sion và điểm thờ phượng.

Anh em bắt tay anh em, chị em bắt tay chị em. Chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, bản thân chúng ta là một nguồn phước nên anh chị em gặp nhau sẽ Chúc phước nhiều cho nhau.

Trong Sion như Cha Mẹ dạy, hãy vui mừng mãi mãi nên anh chị em tới đây luôn nở nụ cười tươi vui. Chúng ta tới đây là nhận được sự sống đời đời, thứ quý giá nhất mà Cha Mẹ ban cho”, khối kiến thức về văn hóa xưng hô với nhau trong Sion được chị Thái dạy bảo cho tôi.

 

Tại Sion hôm ấy có 10 người, gồm cả chồng và hai con nhỏ của chị Thái. Mang theo chiếc khăn trắng được Thơm - “người chăm sóc” tôi - tặng từ buổi Baptem, trong 2 tiếng đồng hồ, tôi cùng các chị em khác dành nhiều thời gian trùm khăn trên đầu (nam giới không phải làm điều này), và tất cả cùng mang tất khi buổi lễ bắt đầu.

Tiếng nhạc bật lên, tất cả nhắm mắt, cầu nguyện, hai bé con của chị Thái cũng làm điều này rất thuần thục. Theo triết lý của tổ chức này, cầu nguyện chính là đối thoại giữa Đức Chúa trời và con cái của Ngài, có năng lực xua ma quỷ, đuổi Satan.

Với họ, có một việc làm càng nhiều càng tốt chính là cầu nguyện: Cầu nguyện khi muốn Đức Chúa Trời trợ giúp lúc đau ốm, cầu nguyện trước khi tham gia giao thông, cầu nguyện trước khi đi ngủ và sáng thức dậy, cầu nguyện trước khi ăn uống… Phải lấy Đức tin mà cầu nguyện, không được nghi ngờ, không cầu xin lẽ trái.

Trước khi bước vào phần lễ chính của Lễ Vượt qua, tôi được tham gia giờ thờ phượng và Lễ Rửa chân. Trong giờ thờ phượng, mọi người hát những bài ca tán dương Đức Chúa Trời, cầu nguyện và nghe giảng đạo.

Trên màn hình tivi, hình ảnh một người đàn ông xuất hiện, được giới thiệu là Tổng Hội trưởng của Hội Thánh Đức Chúa Trời Thế giới. Vị mục sư này chia sẻ thay lời Đức Chúa Trời về nghi thức rửa chân.

Theo lời Tổng Hội trưởng, sau khi lễ thờ phượng kết thúc, "Thánh đồ" nào chưa tham dự Lễ Vượt qua hãy tham dự nghi thức rửa chân, nhất định phải tham dự nghi lễ rửa chân thì mới tham dự Lễ Tiệc Thánh, Lễ Vượt qua.

Về nghi thức rửa chân, nam "Thánh đồ" được người chức phận nam hoặc người cao tuổi rửa chân cho trước, sau đó nữ "Thánh đồ" mới được người chức phận nữ hoặc người cao tuổi rửa chân cho.

Trong trường hợp các "Thánh đồ" đi cùng gia đình thì nghi thức rửa chân không phân biệt giới tính cũng được. Trường hợp một mình thì tự mình thực hiện nghi thức rửa chân.

"Thánh đồ" nào làm xong nghi thức rửa chân thì chuẩn bị cho lễ thờ phượng, tiệc thánh Lễ Vượt qua. Phải chuẩn bị bánh và rượu nho cho lễ thờ phượng, Lễ Vượt qua. Không để sót mà phải ăn hết hai thứ này nên lời khuyên được đưa ra là chuẩn bị lượng ít bằng mức cá nhân có thể ăn hết.

Là người “chức phận nữ”, chị Thái rửa chân cho tôi. Vừa rửa, chị vừa cầu phước lành. Xong nghi thức, tôi dùng chiếc khăn mới đã được chuẩn bị từ trước lau chân và đổi đôi tất khác.

 

 

Không chỉ được rửa chân, trong Lễ Vượt qua này, tôi còn được hướng dẫn dâng lễ vật. Vợ chồng chị Thái đưa cho tôi chiếc phong bì trắng luôn có sẵn trong Sion. Góc trên cùng bên trái của chiếc phong bì trắng, tôi ký hiệu bằng dòng chữ “sam sung 2” theo hướng dẫn của chị Thái, là dấu hiệu để nhận biết lễ vật được dâng trong Lễ vượt qua lần 2.

Sau khi đặt tờ tiền 10.000 đồng vào trong phong bì, tôi quay sang nhìn những người xung quanh thao tác rồi cũng đặt lễ vật ngay ngắn trước mặt mình.

“Khi dâng thờ phượng lên Đức Chúa Trời có một luật pháp mà Cha Mẹ ban cho chính là dâng hiến lễ vật lễ trọng thể.

Cha mẹ nói rằng, khi chúng ta đi tham dự lễ trọng thể hàng năm nhưng cũng có lễ trọng thể hàng tuần, ngày Sabat, chúng ta không nên đi không ra mắt Đức Giehova. Mỗi người sẽ tùy theo tiền của mình có, tùy theo phước mà Giehova Đức Chúa Trời ban cho. Về lễ vật này, anh chị em giữ kín, không tiết lộ, không để lễ vật cho anh chị em khác biết, miễn là chúng ta không đi tay không.

Lễ vật dâng lên Đức Chúa Trời để vào trong phong bì trắng tinh, anh chị em chuẩn bị trước khi đi thờ phượng. Lễ vật này không ghi tên. Ngày Lễ Vượt qua, anh chị em sẽ ghi chữ “sam sung 2” ra ngoài. Chúng ta là con cái Đức Chúa trời nên cũng có mật mã, lễ vật này sẽ gửi tới Hội Thánh.

Tùy theo bên trên thông báo, lễ trọng thể này anh chị em ghi cái gì bên ngoài thì chúng ta ghi như vậy và Cha Mẹ cũng biết chúng ta đang dâng lễ nào. Từng lễ có mật mã riêng”, chị Thái nói.

Sau khi lễ vật được dâng lên, chị Thái cầm chiếc đĩa trắng, nhận lễ vật từ mọi người rồi đặt chiếc đĩa lại ngay dưới tivi, trong khi những lời cầu phước vang lên trên màn hình tivi.

 

Cũng qua màn hình tivi, trong Lễ Vượt qua lần 2, tôi có dịp được gặp mặt Đức Chúa Trời Mẹ, Không ai trong số “con cái” của Mẹ ở Sion này khóc, nhưng họ từng kể tôi câu chuyện, đứng trước Đức Chúa Trời Mẹ chúng ta như trẻ con.

Anh chị em trong Sion đều có cảm nhận chung, không được sang đất nước Hàn Quốc gặp Mẹ, nhưng chỉ nhìn hình ảnh Mẹ là họ rơi nước mắt giống như trước đây đã phản bội lại tình yêu thương của Mẹ, giờ nhìn thấy mọi người cũng cảm thấy ăn năn, đau đớn.

Trước khi kết thúc Lễ Vượt qua lần 2, Tổng hội trưởng chúc tạ bánh và rượu nho, "Thánh đồ" tham dự dự lễ rửa chân, cầm trên hai tay bánh và rượu nho đã chuẩn bị để cùng cầu nguyện.

Các "Thánh đồ" khi ăn bánh và uống rượu nho được căn dặn không để sót lại dù chỉ một giọt rượu ở đáy cốc. Bánh và rượu vừa hết cũng là lúc mọi người hát tán dương bài ca mới số 8 để bế mạc buổi lễ.

 

“Xin bảo quản cẩn thận lễ vật đã dâng hiến rồi đưa cho Khu vực trưởng hoặc Địa vực trưởng để đưa cho Hội Thánh là được”, lời dặn dò vang lên trước khi tất cả cầu nguyện mong muốn và cầu nguyện ngẫm nghĩ, kết thúc Lễ Vượt qua lần 2. Lúc này là 20h.

Cũng từ thời điểm này, tôi bắt đầu làm quen hơn với việc được mọi người trong Hội Thánh gọi bằng hai từ chị em, hay mỗi ngày nhận tin nhắn có cụm từ “Chúc phước nhiều”, “Cảm tạ Cha Mẹ”… Tuy vậy, các từ “nhạy cảm” này đều được viết tắt mỗi khi người của tổ chức này gửi tin nhắn cho nhau.

Trở về nhà, tôi nhận được tin nhắn hỏi han từ chị Thơm. Vẫn những câu hỏi và sự quan tâm như ngày tôi mới học Kinh Thánh nhưng ở thời điểm này, chị nhắc nhiều hơn về CM (Cha Mẹ) và phước lành.

Và gần như tất cả những gì xảy ra xung quanh tôi dù là chuyện vui hay buồn, khó khăn hay thuận lợi… tất cả đều được người của tổ chức gắn với hai từ Cha Mẹ như Cha Mẹ ban cho trời vào hè nên cũng nóng, Cha Mẹ thấy con gái ốm nên gửi ít đồ…

Khi tôi thắc mắc về những từ viết tắt và chưa dịch được, chị Thơm bảo, các ace (anh chị em) hay nói tắt, văn hóa Sion là mới mẻ.

Chị cũng dặn dò tôi: “Mai là thứ Sáu, trong Kinh Thánh gọi là ngày sắm sửa chuẩn bị cho Sabat thứ Bảy, là ngày mà hết thảy các anh chị em sắp xếp các phần công việc phần xác và chuẩn bị cả phần linh hồn nữa”.

Tôi cũng hẹn cùng chị sẽ sắp xếp công việc tham dự lễ thờ phượng vào ngày thứ Bảy cùng các anh chị em trong Sion.

 

Theo đúng lời hẹn, tôi đến địa chỉ đã được thông báo. Đến cùng thời điểm với tôi là một nữ "Thánh đồ" khác với gương mặt trẻ trung. Trong căn phòng chừng 15m2 nằm ở tầng 3 một khu trọ trên phố X.L (Hà Nội), một phụ nữ tên Hương chuẩn bị các bài ca tán dương để mọi người cùng hát trong lễ thờ phượng.

Trong lúc chờ thêm một người tới Sion tham dự buổi lễ, bạn nữ tôi vừa gặp dưới cầu thang hí hoáy chuẩn bị lễ vật và ghi các ký hiệu ra bên ngoài phong bì trắng. Ngày thứ Bảy có 3 khung giờ thờ phượng: sáng bắt đầu từ 9h, chiều 15h và tối 20h, mỗi buổi thờ phượng lại một lễ vật với một mật mã khác nhau.

9h. Lễ thờ phượng bắt đầu. 4 người cùng đội khăn trắng, hết cầu nguyện lại tới hát bài ca tán dương.

Hôm ấy, Hà Nội nắng nóng, nhiệt độ ngoài trời có lúc đo được 53 độ C, trong căn phòng trọ chật hẹp, chiếc khăn trắng luôn trùm trên đầu khiến mồ hôi tôi vã ra như tắm.

Quay sang bên cạnh, tôi chỉ thấy cảnh, mọi người dù nóng bức, dù có dấu hiệu tụt huyết áp nhưng vẫn nhắm mắt cầu nguyện và nghiêm túc hát bài ca tán dương lên Đức Chúa Trời, không ai kêu than dù chỉ một lời.

Sau 1 tiếng đồng hồ, buổi thờ phượng kết thúc.

Theo lời của người có chức vụ trong Hội Thánh, Cha Mẹ ban cho thờ phượng xong khoảng 10h thì sẽ có “nhóm hiệp” chung toàn Sion đến 12h. Lúc này, hàng trăm người cùng “nhóm hiệp” qua Zoom rồi xem phim.

“Nhóm hiệp” xong, mọi người ở lại Sion ăn trưa và nghỉ ngơi, chuẩn bị cho giờ thờ phượng buổi chiều.

***

Sau khi đã trở thành nữ "Thánh đồ", phóng viên nhập vai được tiếp xúc nhiều hơn với các thành viên khác trong Hội Thánh này. Từ kỳ tới, cô kể về những phận đời cay đắng khi bị sa chân vào “tổ quỷ”.

Minh Khang - Nguyễn Huệ - Hữu Dánh

Tin mới