Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Đóng

Chồng không được ly hôn khi vợ mang thai con người khác, chính tôi đã nộp đơn

(VTC News) -

Tôi không có quyền bắt chồng trả giá và gánh hậu quả cho sai lầm của mình nên đã chủ động nộp đơn ly hôn khi anh biết đứa con trong bụng là của người đàn ông khác.

Đến nay, đứa trẻ đã 5 tuổi và tôi vẫn là mẹ đơn thân. Mấy hôm nay khi mọi người bàn tán về quy định chồng không được đề nghị ly hôn khi vợ đang mang thai hoặc mới sinh chưa đầy một năm, ngay cả khi đứa trẻ là con người khác, tôi lại ngẫm câu chuyện của mình năm đó. Tôi cảm thấy quy định này của Luật Hôn nhân và Gia đình không chỉ để bảo vệ phụ nữ và trẻ em trong thời điểm nhạy cảm, dễ tổn thương nhất, mà còn giúp hai bên có một khoảng thời gian để suy nghĩ, cân nhắc về tương lai của mối quan hệ.

Trong trường hợp của tôi, ly hôn là không thể tránh khỏi, vì cả hai đều nghĩ điều đó cần thiết. Tuy nhiên, thực tế là chỉ đến khi em bé gần 2 tuổi, chúng tôi mới thực sự chấm dứt quan hệ vợ chồng trước pháp luật.

Chắc rằng nhiều người sẽ “ném đá” khi tôi nói mình luôn yêu chồng, vì đã yêu sao lại có con với người khác, nhưng điều này là thật. Tôi không muốn kể cụ thể về hoàn cảnh dẫn đến sự xuất hiện của đứa trẻ. Đó là một sự cố và quan hệ xác thịt giữa tôi và người đàn ông kia chỉ diễn ra một lần duy nhất, sau đó hoàn toàn không gặp lại hay liên lạc. Chỉ là tôi không ngờ dù đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp, tôi vẫn mang bầu.

Cũng như vợ của tác giả bài viết “Không được ly hôn vợ mới sinh, tôi đau và uất khi phải chăm con người khác”, ban đầu tôi muốn bỏ cái thai. Tuy nhiên, bác sỹ nói với tình hình của tôi, điều đó sẽ đe dọa khá nhiều đến khả năng làm mẹ sau này, nên sau khi suy nghĩ nát óc, tôi quyết định giữ lại. Dù cố gắng thật lý trí để em bé trong bụng khỏi bị ảnh hưởng, tôi không thể tránh khủng hoảng tinh thần vì mặc cảm tội lỗi và lo lắng, sợ hãi.

Tôi cố gắng nghĩ thật nhanh rằng mình có nên và có thể giấu chồng sự thật này hay không, nếu thú nhận thì thời điểm nào thích hợp, nếu giấu thì sẽ sống tiếp với anh ấy ra sao để bảo vệ tương lai… nhưng cho đến lúc con ra đời, tôi vẫn nghĩ chưa xong. Trong lòng bấn loạn, tôi bị mất sữa, con phải ăn sữa ngoài hoàn toàn.

Nhưng rất nhanh chóng, tôi không còn thời gian để cân nhắc. Chồng nghe được những thông tin gì đó, lại thấy đứa trẻ không có nét nào giống mình nên đã nghi ngờ. Tôi giật mình khi thấy anh lén nhổ tóc con, không kịp suy nghĩ mà hỏi anh làm gì vậy. Không ngờ, chồng tôi ngần ngừ rồi nêu thẳng nghi ngờ của anh, nói muốn xác định huyết thống. Chẳng có cách nào khác, tôi đành kể hết, tránh phải xét nghiệm lôi thôi và kéo dài thời gian khắc khoải chờ đợi phán quyết.

Tôi quyết định chủ động đề nghị ly hôn. (Ảnh minh họa: Hellodivorce)

Điều đương nhiên là chồng tôi lập tức muốn ly hôn. Anh ấy xúc tiến các thủ tục, và được trả lời là nếu dứt khoát muốn chia tay, anh cần đợi đến khi đứa trẻ được 12 tháng tuổi.

Nhớ lại những ngày đó, dù vẫn rùng mình vì quãng thời gian đau khổ cùng cực, tôi vẫn biết ơn anh vì đã giữ câu chuyện trong gia đình nhỏ, không làm ầm ĩ với bố mẹ hai bên.

Tôi biết mình xứng đáng chịu sự trừng phạt, mắng chửi, đáng bị rời bỏ, nên chấp nhận mọi cách đối xử của chồng. Tuy nhiên, tôi cũng sợ mình không chịu nổi mà bị trầm cảm hoặc hậu sản, ảnh hưởng đến đứa con tội nghiệp vô tội, vì thế quyết định chủ động đề nghị ly hôn để chấm dứt nhanh chóng cảnh sống địa ngục.

Làm như vậy cũng là để tránh có lỗi thêm với chồng. Tôi không muốn anh ấy phải trả giá, gánh chịu hậu quả những sai lầm của tôi. Thực tế thì anh đã phải chịu đựng đau khổ rất nhiều rồi, chấm dứt sớm thì đỡ hơn cho anh.

Còn một nguyên nhân nữa, dù bản thân có lỗi và danh dự đã tổn hại, tôi vẫn muốn vớt vát chút tôn nghiêm còn sót lại.

Khi tôi nói với chồng quyết định của mình và gửi đơn lên tòa, anh dịu đi, cách đối xử với tôi cũng không nặng nề, dữ dội như trước. Căn hộ chúng tôi ở là tài sản chung, tôi định nhanh chóng tìm nhà thuê để chuyển ra, nhưng anh nói nhường tôi ở cho đến khi mọi chuyện giải quyết xong, còn anh ra thuê ngoài.

Cũng vì tôi chủ động ly hôn và hai đứa thực tế là sống ly thân ngay sau đó, chồng tôi không còn gấp gáp chuyện thủ tục nữa. Khi tòa hòa giải, anh nói sẽ gác lại chuyện này, chờ đứa trẻ cứng cáp. Đến khi con gần 2 tuổi, thủ tục ly hôn mới hoàn tất. Chúng tôi bán căn nhà chung chứa nhiều kỷ niệm đau khổ và thực sự ra khỏi cuộc đời nhau.

Đến nay, chồng cũ của tôi đã có vợ con, gia đình mới yên ấm hạnh phúc, còn tôi vẫn một mình. Tôi đã trải qua 5 năm khổ cực, cắn răng nỗ lực hết sức để nuôi con và kiếm tiền, đến nay cuộc sống cũng đã ổn. Nghĩ lại, tôi thấy mình may mắn vì đã đủ bản lĩnh để chủ động chấm dứt, không kéo dài sự thống khổ cho cả hai bên và khiến bản thân thêm hèn mọn vì phải quỵ lụy do tội lỗi của mình.

Tôi thấy mình đã trả giá khá đủ cho những sai lầm và hy vọng tương lai sẽ tìm được người đàn ông phù hợp, có thể chấp nhận quá khứ của tôi.

Hoài Thu

Tin mới