Chiều 20/4, nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm đột ngột qua đời. Thông tin này khiến cho rất nhiều đồng nghiệp và khán giả yêu thơ ông bàng hoàng, sững sờ và tiếc nuối. Nhiều người chia sẻ những bài thơ của ông, như ký ức về một thời tuổi trẻ tươi đẹp, như một lời tạm biệt với cố nhà thơ tài hoa.
Nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm.
Nhà thơ Nguyễn Thế Kỷ chia sẻ bài thơ Chiếc lá đầu tiên mà theo ông, bản này, rất có thể là bản ban đầu nên có khá nhiều khác biệt so với bản lưu hành chính thức hiện nay.
"Tôi chép lại bài thơ này theo trí nhớ của mình những lần nghe anh Cầm đọc thơ ở Khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Hà Nội, ở cả phòng KTX chúng tôi mà anh thường ghé vào "bắn" thuốc lào xoét xoẹt. Bản này, rất có thể là bản ban đầu nên có khá nhiều khác biệt so với bản lưu hành chính thức hiện nay", nhà thơ Nguyễn Thế Kỷ viết.
CHIẾC LÁ ĐẦU TIÊN
(Bản chép theo trí nhớ của nhà thơ Nguyễn Thế Kỷ)
Rất gần em mà giờ đã xa rồi
Là tiếng thở của thời gian nhè nhẹ
Tuổi thơ ơi, tuổi thơ đi đâu thế
Em vừa tròn mười tám tuổi sáng mai nay
Chùm phượng hồng yêu dấu thôi rời tay
Tiếng ve kêu trong như là giọt nước
Tiếng ve ấy kêu như báo trước
Có một người sắp bắt đầu yêu
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Câu nói đầu là nhớ về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu huyết dụ
Sân trường đêm rụng xuống trái bàng đêm
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim con nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ ơi chẳng bao giờ nhớ thế
Là nhớ trường, nhớ lớp, nhớ khôn nguôi
“Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy”
Mười chú chứ, cứ nhìn trong lớp ấy
Những trận cười góc lớp cứ lao xao
Những chuyện năm nào, những chuyện năm nào
Cứ thức dậy, cứ nôn nao em đấy
Mùa phượng nở rồi hết mùa hạ cháy
Trên trán thầy, tóc ơi mày chớ có bạc thêm
Qua mỗi mùa bím tóc bạn dài thêm
Mà lòng cứ kêu hoài trường xưa bạn cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi
Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường chiếc lá đầu tiên.
CHIẾC LÁ ĐẦU TIÊN
(Xúc xắc mùa thu, NXB Hội nhà văn, 1992)
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Lời hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi
"Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy!"
Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)
Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm
Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi
Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.