Năm 2300 TCN
Năm 1900 TCN
Năm 1700 TCN
Thời đại đồ đồng của Trung Quốc đã bắt đầu vào khoảng năm 1700 trước Công nguyên (TCN) cùng với sự hình của nhà Thương dọc theo bờ sông Hoàng Hà ở miền bắc Trung Quốc. Bước sang thời đại đồ đồng, con người bắt đầu thêm chì và thiếc vào đồng tạo thành hợp kim để chế tạo vũ khí. Cùng với đó là sự thoái trào của vũ khí bằng đá.
Năm 2200 TCN
Kiếm
Rìu
Giáo
Qua
Qua là vũ khí tiêu chuẩn ở thời đại đồ đồng Trung Quốc. Nó có lưỡi ngang làm bằng đồng và tay cầm dài tương tự như giáo có thể trang bị cho bộ binh lẫn xe ngựa chiến. Vẫn chưa rõ thời điểm Qua xuất hiện nhưng mẫu Qua cổ nhất từng được phát hiện có niên đại lên đến 3.500 năm. Qua được sử dụng phổ biến từ nhà Thương đến tận thời Chiến quốc của Trung Quốc.
Đúc
Hầu hết vũ khí thời đồ đồng Trung Quốc đều được chế tác theo phương pháp đúc bằng khuôn đất sét theo từng phần thông qua vật mẫu. Phương pháp đúc này phức tạp nhưng cho phép tạo ra các vũ khí có họa tiết tinh xảo hoặc chi tiết phức tạp.
Rèn
Mài
Cán
Nhà Thương
Kiếm đồng bắt đầu từ thời nhà Thương, cùng với sự phát triển của thời đại đồ đồng. Trong giai đoạn phát triển ban đầu thân kiếm thường ngắn, có hình dạng giống như lá liễu và được chế tạo tương đối thô sơ. Đến thời Xuân Thu việc sản xuất kiếm đồng đã đạt đến đỉnh cao với kích thước dài đến 50 cm đến 60 cm.
Nhà Chu
Thời Xuân thu
Thời Chiến quốc
Nhà Thương
Nhà Chu
Thời đại đồ sắt ở Trung Quốc chính thức bắt đầu vào khoảng năm 600 TCN dưới thời nhà Chu. Tuy nhiên sắt đã được phát hiện ra trước đó ở nhà Thương nhưng không phổ biến. Từ giữa thời đại đồ đồng, người Trung Quốc đã có kiến thức về cách nấu chảy kim loại bằng nhiệt độ cao và dùng búa để tạo ra công cụ và vũ khí. Điều này tạo điều kiện ban đầu cho việc sử dụng sắt nhiều hơn.
Thời Xuân thu
Thời Chiến quốc
Năm 1046–771 TCN
Năm 770–256 TCN
Năm 475–221 TCN
Năm 201 TCN - năm 8 SCN
Sự hưng thịnh của thời đồ đồng ở Trung Quốc gắn liền với hai nhiệm vụ chính là nghi lễ và vũ khí. Từ thời Đông Chu (770-256 TCN), đồng và sắt đều được sử dụng để chế tạo công cụ và vũ khí, nhưng đến cuối thời Tây Hán (201 TCN - 8 SCN), đồ đồng gần như biến mất khỏi chiến trường và được chỉ được sử dụng cho các bình nghi lễ, dụng cụ nhỏ và đồ trang trí.