Nhóm các nhà nghiên cứu, bao gồm các nhà khoa học tại Viện Y tế Quốc gia Mỹ (NIH), đã nghiên cứu các mẫu máu của 244 bệnh nhân nhập viện vì COVID-19. Họ phát hiện ra sự lưu hành của các kháng thể kháng phospholipid, thường phổ biến hơn ở những người mắc bệnh tự miễn dịch như bệnh Lupus. Tuy nhiên, các “tự kháng thể” này nhắm vào các cơ quan và hệ thống của chính cơ thể, cũng có thể được kích hoạt để phản ứng chống lại virus và các phản ứng miễn dịch khác.
Các nhà khoa học đã so sánh các mẫu máu trên với các mẫu máu từ nhóm đối chứng khỏe mạnh. Theo kết quả nghiên cứu, các mẫu của bệnh nhân mắc COVID-19 chứa lượng kháng thể IgG cao hơn, có thể hoạt động với các tế bào miễn dịch khác, chẳng hạn như IgM, để đối phó với các mối đe dọa miễn dịch. Mức độ IgG cao hơn cũng liên quan đến mức độ nghiêm trọng của bệnh COVID-19, chẳng hạn như ở những bệnh nhân cần hỗ trợ thở.
IgG giúp thu hẹp khoảng cách giữa phản ứng miễn dịch bẩm sinh và thích ứng - một quá trình giúp cơ thể nhận biết, phản ứng và ghi nhớ mối nguy hiểm. Trong trường hợp bình thường, chúng giúp bảo vệ cơ thể khỏi bệnh tật và nhiễm trùng. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, phản ứng miễn dịch có thể trở nên quá mức hoặc bị thay đổi và làm bệnh trầm trọng thêm.
Khi các nhà nghiên cứu loại bỏ IgG khỏi mẫu máu của bệnh nhân COVID-19, họ thấy các chỉ số phân tử về “độ kết dính mạch máu” giảm xuống. Khi họ thêm các kháng thể IgG tương tự này vào các mẫu đối chứng, họ thấy phản ứng viêm mạch máu có thể dẫn đến đông máu.
Các nhà nghiên cứu lưu ý rằng các nghiên cứu trong tương lai có thể khám phá những lợi ích tiềm năng của việc sàng lọc bệnh nhân mắc COVID-19 hoặc các dạng bệnh hiểm nghèo khác để tìm kháng thể kháng phospholipid và các tự kháng thể khác tại thời điểm mới nhiễm bệnh. Điều này có thể giúp xác định những bệnh nhân có nguy cơ đông máu, viêm mạch máu và suy hô hấp. Các nghiên cứu sau này có thể đánh giá lợi ích tiềm năng của việc cung cấp cho những bệnh nhân này các phương pháp điều trị để bảo vệ mạch máu hoặc điều chỉnh hệ thống miễn dịch.