Vợ chồng tôi lấy nhau đã được gần 10 năm, đã có với nhau 2 mặt con đủ cả nếp lẫn tẻ. Cuộc sống vợ chồng nói chung là hạnh phúc, hai vợ chồng đi làm doanh nghiệp, kinh tế đủ chi tiêu không phải lo nghĩ. Bố mẹ hai bên cũng còn sức khỏe nên chúng tôi không phải lo lắng gì nhiều. Các ông bà đều quý mến con cháu, mối quan hệ thông gia suốt thời gian qua khá là hòa thuận.
Hồi mới cưới, chúng tôi ở cùng ông bà nội, khi con gái thứ hai lên 2 tuổi bắt đầu đi gửi trẻ thì chúng tôi xin ra ở riêng, xây ngôi nhà ngay cạnh nhà bố mẹ tôi. Con trai lớn của tôi năm nay sẽ vào lớp 1, con gái thì lên mẫu giáo nhỡ.
Hè này, ông bà ngoại lên nhà tôi chơi. Mọi thứ đang rất vui vẻ thì xảy ra một chuyện nhỏ, con trai tôi không chịu học bài nên bị bà nội phạt. Thường ngày vợ chồng tôi đi làm, cháu gái thì vẫn đi mẫu giáo còn cháu trai sắp vào lớp 1 thì chúng tôi gửi cháu ở nhà để bà nội dạy học và chăm sóc. Mẹ tôi vốn là giáo viên nghỉ hưu có kiến thức sư phạm nên chúng tôi nhờ bà dạy cháu trước khi đến trường học. Vì là giáo viên nên bà khá nghiêm khắc trong cách dạy con cháu. Hôm ấy, đến giờ phải học bài nhưng cháu còn mải chơi với ông ngoại nên nhất quyết không chịu học. Bà nội nói thế nào cũng không ngồi vào bàn nên mới phạt.
Nhà tôi loạn cào cào khi bà nội - bà ngoại xửng cồ với nhau chuyện nhỏ như con thỏ.
(Ảnh minh họa)
Thấy cháu bị phạt, bà ngoại ra xin nhưng bà nội nói: "Bà cứ để tôi dạy cháu, chứ người phạt, người xin cháu ỷ lại, lớn lên khó bảo". Chỉ vậy thôi, nhưng bà ngoại tự ái, lấy lý do ông bà ngoại lên chơi khiến cháu bị phạt vì mải chơi, không chịu học, rồi bà lu loa khóc lóc làm cả nhà khốn đốn, ái ngại vô cùng.
Từ chuyện bà nội phạt cháu mà bà ngoại suy diễn ra rằng: Bà nội không thích ông bà ngoại đến chơi nên mới làm hành làm tỏi, đổ tội lỗi cho cháu như vậy. Bà nội nghe bà ngoại nói vậy thì cũng phân bua lại vài câu, khiến tình hình có phần phức tạp lên. Hai ông thông gia hết lời giải thích nhưng cũng không ăn thua, bà ngoại nằng nặc đòi về ngay lập tức.
Vợ chồng tôi ở giữa quá khó xử vì chẳng dám nghiêng về bên nào vì ai cũng là mẹ mình. Về nhà, mẹ vợ gọi cho vợ tôi phàn nàn bên nội cư xử không khéo làm bà mất mặt. Bà bảo sẽ không bao giờ đến nhà tôi chơi nữa, cắt đứt tình thông gia ở đây. Thấy bà ngoại làm căng như vậy, tôi cũng đã gọi điện nói lời xin lỗi với bà vì bà nội cư xử chưa khéo mong bà bỏ qua nhưng bà nhất định không nghe. Bà còn bảo, bao giờ bà nội xin lỗi bà thì bà mới suy nghĩ lại.
Trước những lời phàn nàn của bà ngoại như vậy, vợ tôi thể hiện thái độ thấy rõ với mẹ chồng. Khi ông nội đi vắng mấy ngày, tôi bảo mời mẹ sang ăn cơm cho vui để bà đỡ phải ăn một mình, nhưng vợ tôi không sang mời trực tiếp. Tôi dắt các cháu sang mời bà, nhưng cả bữa ăn vợ tôi không nói với bà câu nào. Vốn là người tinh ý nên mẹ tôi rất buồn.
Cách cư xử của vợ khiến tôi rất giận, cả tuần nay tôi và vợ không nói chuyện với nhau, việc ai người ấy làm. Với tình trạng thông gia mâu thuẫn như vậy sẽ ảnh hưởng khá nhiều đến hôn nhân của chúng tôi, nếu cứ kéo dài thì mọi việc sẽ rơi xuống vực thẳm. Mong mọi người cho tôi lời khuyên, tôi phải làm sao đây?