Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Đóng

Chồng mất, tôi có nghĩa vụ nuôi mẹ chồng không?

(VTC News) -

Hai bà chị chồng bảo, họ đã xuất giá nên nghĩa vụ nuôi mẹ già thuộc về tôi, dù ông xã tôi đã qua đời và mấy mẹ con đang rất khó khăn.

Tôi và chồng sống với nhau 10 năm trước khi anh mất vì trọng bệnh 2 năm trước, để lại cho tôi mẹ già và 2 đứa con gái. Cuộc sống quá khó khăn nên mới đây tôi có đặt vấn đề với gia đình chồng rằng sau khi đoạn tang anh ấy, tôi muốn nhờ các anh chị cáng đáng việc nuôi dưỡng mẹ.

Mẹ chồng mới chuyển từ quê lên sống với gia đình nhỏ của tôi cách đây 6 năm, sau khi chúng tôi mua được căn hộ chung cư nhỏ tại Hà Nội. Tuy nhiên trước đó, ngay từ khi lấy nhau, chúng tôi đã gửi tiền về phụng dưỡng mẹ hằng tháng (bố chồng tôi mất từ trước khi tôi về làm dâu). Chồng tôi là con trai duy nhất, trên có 2 chị cũng đều đang ở Hà Nội.

Sau khi sinh con thứ hai, vợ chồng tôi kiếm tiền rất tốt so với trước, nợ mua nhà nhanh chóng trả xong và bắt đầu tích lũy được một khoản tiền, dự định sau một số năm sẽ đổi sang căn hộ lớn hơn. Thật không may, khi dự định này chưa thành hiện thực thì chồng tôi bị phát hiện mắc ung thư, chữa chạy được hơn một năm thì anh mất.

Mẹ già, con nhỏ, nhà mất đi một lao động chính, bao nhiêu tiền tiết kiệm đổ hết vào việc điều trị cho chồng trước đây nên hiện nay cuộc sống của gia đình tôi rất khó khăn. Mẹ chồng do tuổi tác nên sức khỏe ngày một kém, lại buồn thương con trai nên gần đây đau ốm luôn. Tôi phải lăn lưng làm thêm đủ việc nên không có thời gian chăm sóc chu đáo cho bà, bị bà trách móc, giận dỗi rất nhiều.

(Ảnh minh họa: Who.int)

Những lần có bà con đến chơi, các chị chồng chạy qua hay về quê có việc giỗ chạp, tôi luôn bị nói. Sau vài lời tỏ ra thông cảm với sự vất vả của tôi gọi là cho có, họ dài dòng nhắc nhở tôi về bổn phận làm dâu, không được vì chồng mất mà lơ là, rằng bà mất con trai đã đủ khổ rồi…

Tôi vừa tủi vừa buồn. Họ chỉ biết trách tôi mà chẳng nghĩ gì cho tôi. Chăm nom, nuôi dưỡng bà tốt hay không tốt, từ trước giờ vẫn chỉ có vợ chồng tôi, nay thì một mình tôi lo, nào có ai giúp được chút nào đâu. Vậy mà họ tự cho mình cái quyền phán xét. Nghĩ vậy nhưng tôi không bật lại, phần vì nói cho cùng, chồng tôi là con trai duy nhất, trách nhiệm chính thuộc về mình là đương nhiên rồi.

Nhưng đến thời điểm này, tôi nhận thấy mình không đủ sức nữa. Việc chăm sóc mẹ chồng ngày càng đòi hỏi nhiều thời gian, công sức lẫn tiền bạc, việc nuôi dạy hai đứa con đang tuổi ăn tuổi học cũng thế. Chặng đường còn quá dài mà không một ai chia sẻ, nghĩ đến những gì mình sẽ phải đối mặt phía trước mà tôi thấy hụt hơi, kiệt quệ, nhiều lúc tuyệt vọng chán nản chỉ muốn buông xuôi. Đó là lý do tôi đặt vấn đề muốn trao lại nghĩa vụ phụng dưỡng mẹ chồng cho các chị.

Không phải tôi tị nạnh, nhưng con nào cũng là con. Vợ chồng tôi đã báo hiếu 10 năm rồi (riêng chồng tôi thì lâu hơn vì anh nuôi mẹ từ khi chưa lấy vợ), giờ đến lượt các chị chung vai góp sức cũng là phải lẽ. Nếu chồng tôi còn sống, chúng tôi vẫn sẽ một mình thực hiện nghĩa vụ này mà không cần sự hỗ trợ của ai khác. Nhưng nay chồng tôi đã mất, tôi là con dâu, chẳng lẽ trách nhiệm lớn hơn con ruột hay sao? Hơn nữa, các chị chồng có đôi có cặp, kinh tế cũng tốt hơn rất nhiều, trong khi tôi chỉ một mình, thu nhập không cao, tài sản không có.

Thế nhưng các chị chồng không nghĩ như vậy. Các chị nói họ đã xuất giá thì hưởng lộc nhà chồng, có nghĩa vụ với nhà chồng họ chứ không lo cho nhà đẻ được, tôi là dâu trưởng đương nhiên phải phụng dưỡng mẹ; thỉnh thoảng họ sẽ qua thăm và giúp một tay, mẹ thiếu gì sẽ mua.

Tôi thực sự không biết phải làm thế nào. Chuyện này nếu nói thẳng thắn rạch ròi quá thì tôi thấy không nỡ, sợ nhẫn tâm với mẹ chồng, nhưng không nói trắng ra thì các chị cứ vậy. Bởi lâu nay các chị đúng là thỉnh thoảng vẫn qua, nhưng chỉ thăm mẹ và “soi” tôi để nhắc nhở này nọ chứ có giúp hay mua cho mẹ cái gì ngoài mấy trái cây đâu.

Nếu các chị cứ mặc kệ thì tôi biết làm thế nào đây? Tôi biết mình không nỡ lòng nào đưa bà đi nếu các chị không tự mời và về nhà họ. Mẹ chồng thì vẫn tiếp tục không thông cảm, trách móc tối ngày, nhưng nếu tôi thanh minh rõ thì sẽ lộ chuyện con cái đùn đẩy nhau khiến bà đau lòng.

Mà tôi cũng còn trẻ, nếu cứ ngập mặt vào công việc và nghĩa vụ gia đình thế này thì tôi chẳng còn cơ hội đến với người đàn ông nào nữa. Là con dâu góa, tôi có nghĩa vụ phụng dưỡng mẹ chồng suốt đời không?

Bạn có lời khuyên muốn chia sẻ, hãy gửi vào box bình luận bên dưới.

Nếu bạn có những khúc mắc trong cuộc sống, xin đừng ngần ngại gửi cho chúng tôi để nhận được sự sẻ chia chân thành và lời khuyên nghiêm túc của độc giả. Ý kiến xin gửi đến tamsu@vtc.gov.vn, mục Đời sống.

Hồng Thu

Tin mới