Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Đóng

Tôi không còn chút riêng tư trước ‘rừng’ camera học, làm việc ở nhà

(VTC News) -

Khi cường độ học, làm việc online của vợ con tăng lên, mọi điều riêng tư của tôi đều bị phơi bày trước ‘rừng’ camera máy tính, điện thoại.

Ngay từ khi Hà Nội siết chặt giãn cách xã hội vào cuối tháng 7 đến nay, vợ tôi làm việc tại nhà, 2 con học online.

Còn tôi do điều kiện công việc phải làm ca đêm ở nhà máy dược, mỗi tuần 3 ca, chủ yếu rơi vào ngày thường, ngày mà các con tôi đều học và làm việc online vào giờ hành chính. Gia đình tôi ở chung cư, chỉ có 2 phòng ngủ, phòng khách. Vợ tôi làm việc tại phòng ngủ, hai con tôi đứa “chiếm” phòng khách, đứa học ở phòng ngủ còn lại.

Hà Nội siết chặt giãn cách xã hội vào cuối tháng 7 đến nay, khiến nhiều người phải làm việc va học online. (Ảnh minh họa)

6h30, vợ con tôi dậy chuẩn bị ăn sáng để bắt đầu cho ngày học tập và làm việc mới. Khi mọi người ngồi vào bàn làm việc trước máy tính cũng là lúc các camera được bật lên và đặt chế độ online cố định. Vừa chìm vào giấc ngủ sau một đêm làm việc đầy mỏi mệt ở xưởng sản xuất chừng hơn tiếng đồng hồ, đúng 7h30, tôi bị đánh thức bởi những âm thanh quen thuộc ở lớp học và ở phòng họp.

Lúc đó tôi phải tìm cách chuồn ngay ra ngoài phòng khách để tránh hàng chục cặp mắt từ phòng họp công ty của vợ chứng kiến tôi nằm ngủ trên giường qua camera máy tính. Nhưng ngay lập tức, hình ảnh của tôi trong bộ quần áo ngủ lại lọt vào tầm mắt của mấy chục bạn học và giáo viên lớp học con tôi. Thật xấu hổ hết chỗ nói.

Nhưng tôi biết đi đâu khi mọi ngóc ngách trong nhà, trừ toilet, đều ở trong tầm ngắm của các camera. Vậy đành phải chạy xuống sân chung cư tìm cái ghế đá nào đó mà ngồi gà gật chờ đến gần trưa. Nhưng không thể trong bộ đồ ngủ mà ra khỏi nhà được, trong khi quần áo ở trong phòng ngủ. Nói vô phép chứ, làm sao mà “hiên ngang” đi vào trước camera mà vợ tôi đang họp được? Vậy là tôi phải nghĩ ra cách nằm xuống bò lết vào chỗ tủ quầo áo để tránh tầm quét của camera.

Mà, xin lỗi, nói vô phép, bạn học của con tôi, đồng nghiệp của vợ tôi đâu có muốn nhìn thấy tôi trong bộ dạng của kẻ vừa ngủ dậy. Họ cũng chỉ là nạn nhân bất đắc dĩ mà thôi.

Cứ thế, tôi ngày càng mất ngủ trầm trọng. Hai mắt tôi thâm quầng, nhiều khi phải dừng xe lại chợp mắt mới đi tiếp đến nhà máy được.

Các bạn ạ, từ đầu tuần đến giờ, khi cường độ họp và học qua video tăng lên thì tôi không còn chịu nổi nữa. Tôi quyết định từ hôm nay, làm việc ca 3 xong sẽ ở lại luôn nhà máy đến tối. Như vậy, tôi sẽ có 3 ngày không ở nhà để tránh được rừng camera theo dõi mọi hoạt động của tôi.

Mong sao sớm trở lại ngày xưa, để tôi được làm người tự do, không ai theo dõi tôi qua camera nữa.

Đức Quang

Tin mới